ÂM HÁN VIỆT
Tổ Huyền Quang dạy:
Cái văn: Giác tánh viên
minh, tùng lai trạm tịch.
Bổn vô nhơn ngã chi huyễn
tướng, hà hữu sanh tử chi giả danh.
Nhân tối sơ nhất niệm sai
thù, tùng mộng tưởng hữu tư sanh diệt.
Tuy vân diệt:
Diệt nhi bất diệt, tằng Đạt
Ma chích lý Tây quy.
Sanh nhi bất sanh, nãi Thích
Tôn song lâm thị tịch.
Nhược phi nhất nhơn hiểu
liễu, nan miễn tứ đại tương man.
Cố Nhơn Thiên thượng hữu
luân hồi, huống phàm cơ đắc vô sanh tử.
Kim vị tang chủ, linh tiền
khốc huyết, thống duy: cố ....
Quyên tam xích chi huyễn xu,
nhập cửu tuyền chi dị lộ.
Lâm thời hoảng hốt, phách
tán hồn phiêu.
Tuy vân:
“Sanh viết ký nhi tử viết
quy ”, bất xuất tứ sanh chi nội;
Nãi nhược, thăng vu thiên
nhi giáng vu địa.
Tổng quy lục đạo chi trung.
Ô hô !
U quan ảm đạm minh tiền đồ,
triền nghiệp lực nan năng giải thoát. Tuyền giới bàn hoàng sầu dị lộ, trượng
Phật lực nhi toại tiêu diêu.
DỊCH NGHĨA
Tằng nghe rằng:
Giác tánh viên minh, xưa nay
vắng lặng.
Vốn không ngã nhân huyễn
tướng, nào có sanh tử giả danh!
Nhơn đầu tiên một niệm
sai lầm, tùy vọng tưởng có sanh có diệt.
Tuy nhiên:
Diệt nào có diệt, Đạt
Ma Tôn giả, quảy dép về Tây;
Sanh mà không sanh, Thích
Ca Thế Tôn, song lâm nhập diệt!
Nếu không một phen
thấu triệt, khó khỏi nhiều kiếp nổi trôi.
Nên, người trời còn có
luân hồi, huống phàm thứ há không sanh tử?
Nay tang chủ đau
thương vì:...
Thân gởi làng xưa, thần
về xứ lạ.
Lâm thời
hoảng hốt, hồn tán phách phiêu.
Tuy vậy,
sống ở thác về, cũng chẳng ra ngoài bốn loại;
Cho dầu, lên trời xuống đất, đều là quanh
quẩn sáu đường.
Than ôi!
Đường trước lờ mờ, lối sau
mù mịt.
Ải xa ảm đạm, cõi lạ bàng
hoàng!
Sầu vì nỗi: Nghiệp lực buộc
ràng, khó mà giải thoát.
Mong sao nhờ: Đạo mầu cứu
bạt, may được thảnh thơi!
********
Bành tổ niên cao (800 tuổi) kim hà tại,
Nhan hồi thọ yểu (33 tuổi ) diệc quy không.
Kham thán lão thiếu bất đồng đồ,
Sanh tử đáo đầu quy nhất lộ.
*Chú thích: 2 bảng trên Hiểu và Thương có chỉnh sữa thêm để cho phần âm Hán Việt và phần Dịch cho phù hợp để dễ học về dễ hiểu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét